Những câu chuyện vui buồn quanh tờ vé số

Thảo luận trong 'Game' bắt đầu bởi tuanthanh15a6, 24/3/17.

  1. tuanthanh15a6

    tuanthanh15a6 Member

    Những câu chuyện vui buồn quanh tờ vé số

    kết quả xổ số ba miền – Với chuyện mua vé số, ai cũng nuôi hy vọng ông Thần tài chiếu cố một phát ngon lành để có cơhội đổi đời, Còn đổi đời như thế nào, theo hướng đi lên hoặc đi xuống lại là vấn đề khác.

    Lúc trước, vé số giá 2000 đồng/1 vé coi bộ thích hợp với túi tiền của người lao động, nông dân…để có cái chiều chiều dò tới dò lui, xuýt xoa tiếc rẽ hay vui mừng cho dù chỉ trúng giải hai con số thôi. Nay có lẽ vì đồng tiền mất giá nên vé số lên 5000 đồng/1 vé và hiện nay các công ty xổ số phát hành thêm loại vé 10.000 đồng. Ngoại trừ giới thừa tiền cho là gọn nhẹ, bớt phải lấy “cặp” nặng túi, giới bình dân có phần ngại ngấn. Chỉ đắn đo, ngần ngại được một thời gian rồi đâu lại vào đấy bởi với suy nghĩ thỉnh thoảng nhín mua một đôi vé cho có với thiên hạ, như mua sự may mắn ấy mà. Căng thẳng, hồi hộp giây phút, lỡ trật thì tự nhủ cũng vào công quỹ, phúc lợi chung. Mua số riết rồi quen, ngày nào không mua thấy như thiếu thiếu chi đó. Nghe các bà, các chị em bán vé số kháo nhau “hôm nay có giải đặc biệt về…” thì nôn nao, tiếc nuối, mường tượng rằng ông Thần tài có khi đã “chấm”, mà mình vô tình bỏ qua cho…người khác hưởng lộc. Ai trúng số độc đắc cũng hả hê vui mừng bốc trời, nhưng thời gian tiếp theo việc sử dụng đồng tiền trời cho ấy như thế nào mới là vấn đề đáng nói…

    Anh tư C. hành nghề chạy xe honda ôm nhiều năm nay tại TX.Gò Công (Tiền Giang). Khách ít mà đồng nghiệp lại nhiều, chiếc SanYang của anh thì quá bèo nên khách thường chê. Ế ẫm, nợ nần linh tinh nên anh đành gửi phương tiện mưu sinh vào tiệm cầm đồ, tính toán tìm việc khác làm. Tới tháng chưa có tiền trả lãi, trưa nọ anh lang thang vào một quán cóc ngồi ngẫm sự đời. Đứa nhỏ bán vé số ở gần nhà tới kỳ kèo anh mua giúp 3 tờ vé số cặp còn lại. Bảo rằng chỉ còn đủ tiền trả ly cà phê, đứa nhỏ cứ nài ép anh mua thiếu cho bằng được, đành nhận. Chưa đầy hai giờ sau, anh như lên mây vì 3 tờ số ấy trúng ngay giải đặc biệt, được hơn 300 triệu. Bình tĩnh, anh C. lại đại lý đổi số thành tiền rồi đến cửa hàng xe máy rước chiếc Wave Alpha mới cáu thong dong chạy về nhà. Chị vợ vừa mở miệng cằn nhằn “Đi chơi còn bày đặt mượn xe người ta, không khéo để mất thì…bán nhà trả nợ !”. Anh cười khà khà, thảy chìa khóa xe cùng túi tiền nặng trịch lên bàn trước cặp mắt thất thần của vợ. Sau đó, anh mở một gian hàng bán tạp hóa nhỏ cho vợ trông, riêng anh cho tới bây giờ vẫn theo nghề chạy xe ôm. Hỏi thì anh cười trả lời “ Vợ mình giữ cái hậu cần là an toàn rồi. Phần mình quen nghề xe ôm, qua nghề khác mà chẳng rành rẽ thì…chết chắc !”.

    Có người thích ngồi quán cà phê chọn mua vé số của các chị em, quen mặt thành “mối”. Có người chỉ mua ở quầy số cho kín đáo và vì không chịu được sự quấy rầy, mời mọc dai dẵng của một thành phần trong đạo quân bán vé số.

    Không ít người ghi lại số bán để nhớ, biết tin khách nào trúng thì tới ngay nhà báo tin để được thưởng. Cũng là sự bình thường, nhưng phiền nỗi gặp phải các bà chị ưa phóng đại, thêm thắt ly kỳ quanh mấy tờ số trúng lớn. Rồi từ cái “thông tấn vĩa hè” đó, nhanh chóng được cập nhật từ ít thành nhiều, đôi khi gây lắm điều rắc rối. Chuyện vợ chồng một ông ở xã LB (huyện GCT-TG) đang trong giai đoạn hòa giải, nếu không thành sẽ đưa nhau ra tòa là một minh chứng. Ông trúng giải độc đắc 3 vé (loại 5000/1 vé) được hơn 300 triệu, thưởng cho người bán 300 ngàn đồng. Có lẽ chị ta chê ít hay sao đó mà rêu rao đầu làng cuối xóm rằng ông ấy trúng tới 10 vé, tức là hơn 1 tỉ bạc, người quen ai cũng tin thật kéo tới nhà chúc mừng liên tục. Bà vợ lúc đầu không tin mấy, nhưng sau hồ nghi cật vấn mãi khiến ông đổ quạu đính chính lộn xộn đầu đuôi. Ngày qua ngày, đinh ninh ông chồng giấu diếm…7 vé trúng, bà vợ lu loa mắng nhiếc, bêu xấu càng làm ông rối trí, bực bội rồi nổi giận kiếm chuyện trả đũa bởi sự không tin tưởng nhau. Kết cuộc thì gia đình này có nguy cơ tan đàn xẻ nghé vì…trúng số độc đắc !

    Tôi biết anh H. sống ở vùng quê thuộc xã P.T (TG) theo nghề mua bán gà vịt con. Chuyện làm ăn không thuận lợi, vợ chồng anh mang số nợ gần 20 triệu, thuộc dạng nợ khó đòi. May mắn là trong lần lên TP.HCM thăm người thân bệnh, ra bến xe anh bấm bụng mua 6 tờ vé số, về tới nhà dò trúng giải đặc biệt, mỗi vé 125 triệu. Bà con khuyên anh nên liệu cất lại nhà cho an tâm bởi căn nhà lá cũ sắp hư. Anh không nghe, tậu hai xe ép nước mía, bàn ghế và thuê hai cô gái “coi được” trong ấp ra bán, lương tháng trả hai người hơn triệu rưỡi bạc. Địa điềm nơi này ít khách, ngày bán được hai chục ly là mừng. Chơi nổi sắm chiếc Nouvo, trang bị ĐTDĐ đời mới, anh kết giao bạn bè tập tành ăn chơi. Tội nghiệp vợ anh quá hiền lành, thụ động, tới nỗi bà con bức xúc khuyên chị nên cứng rắn nhắc nhỡ chồng lo làm ăn, giữ tiền nuôi con ăn học. Lúc đầu chị còn ừ hữ, sau tỏ vẻ khó chịu và không thèm nghe ai nói nữa. Rồi tiếp theo, anh làm áp lực buộc chị bằng lòng cho một cô bán nước mía “lỡ thương” cùng ăn ở tại nhà. Ăn chơi, bao biện như vậy đến núi vàng cũng sụp, không sớm thì muộn. Một năm rưỡi sau, anh bán dần tài sản để trả nợ. Vợ anh héo hắt, nằm bệnh viện mấy lượt. Căn nhà lá thì xiêu vẹo, sắp sập tới nơi. Lần sau cùng, tôi gặp anh đầu đội nón lá rách bươm, tay cầm cây sào chăn bầy vịt giữa đồng, trời nắng chang chang; trông thật cám cảnh. Sáu tờ vé số trúng giải đặc biệt được giải quyết khá nhanh!

    Những người mua vé số dạng bất kỳ thường không hay chọn lựa số. Họ quan niệm “số tìm người” chớ làm sao nắm bắt được “vòng quay định mệnh”. Nhiều trường hợp tình cờ, ngẫu nhiên đã xảy ra. Năm rồi, ở xã T.P (huyện GCĐ) có một cặp số hơn 50 vé ế ẫm từ TX.Gò Công đưa về bán lẻ tẻ. Chiều đó, người dân trong xã xôn xao vì có hơn 20 người trúng giải đặc biệt. Ai cũng cho là đáng mừng đối với những người nông dân có thu nhập thấp. Rồi chuyện một đứa bé nhà nghèo ngoài giờ học phải đi bán vé số. Gần giờ xổ, nó mang về nhà 2 vé không bán được bởi khách chê số xấu. Người cha đang mắng con mê chơi thì bà mẹ cầm vé số ra chợ dò cầu may. Lúc sau hớt hãi chạy về, mặt mày tái xanh báo tin trúng độc đắc 250 triệu đồng. Đúng là trời ngó xuống !

    Tại một quán cà phê trên đường T.Đ (TX.Gò Công-TG) tôi tận mắt chứng kiến một trường hợp khá hy hữu. Hai anh bạn ngồi chung bàn cà phê sáng, chị bán vé số mời mua với hai cặp số trên tay, mỗi cặp trên 50 vé`. Một anh rút 2 tờ số đài Vũng Tàu mà không cần xem số. Anh kia nghe bạn xui mua số cùng cặp với mình thì cười ra vẻ sành sõi :

    – Mua số như bồ chỉ phí tiền ! Giải đặc biệt đài Vũng Tàu vừa ra chưa đầy mươi ngày, giờ…hết cửa rồi !

    Rồi anh chọn lấy 5 tờ số đài khác, lòng đầy hy vọng. Chị bán vé số mời khắp các bàn khách trong quán, nhưng chẳng một ai mua nữa. Bước ra, chị trượt chân xây xước nên đem tất cả vé số trả lại đại lý. Đại lý chia số cho mấy đứa nhỏ bán lẽ khắp nơi. Buổi chiều, đài Vũng Tàu ra số giải độc đắc và anh mua 2 vé lúc sáng trúng được 250 triệu. Anh bạn mua 5 vé đài khác trật, tiếc hùi hụi. Thế mới biết của hoạnh tài không cứ ai mong mà được !

    Gần khu phố tôi ở có một chị chuyên nghề mua ve chai, phế liệu gần 20 năm nay. Cuộc sống vẫn bình thản trôi qua nếu như năm kia chị không trúng số được gần 200 triệu. Sửa lại nhà 30 triệu, tiền còn lại chị cho nhiều chị em bạn ngày trước vay mượn mỗi khi nghe họ than vãn. Và tai hại hơn, chị bày ra “dịch vụ” bán hàng trả góp từ gói bột ngọt cho tới cái tủ, giường, tivi, tủ lạnh…Chữ nghĩa ít ỏi, tính toán không thông, thời gian sau chị phải vất vã ngày đêm thu nợ vét mót, vừa cực thân vừa khổ tâm, theo lời chị kể. Bây giờ, hàng ngày chị tiếp tục quang gánh trên vai, bao ưu tư lo buồn cố bỏ hết, không muốn ai nhắc đến chuyện”năm kia trúng số” làm chi cho thêm giận mình !

    Dịp gần tết vừa qua, dư luận TX.Gò Công xôn xao bàn tán về một chuyện trúng số giải đặc biệt khá lý thú, số tiền thưởng hơn…10 tỉ đồng. Nghe kề lại (chỉ nghe thôi) rằng trong bàn nhậu cuối tuần giữa những người bạn thân, chị bán vé số đến mời mua một cặp số 95 vé, mỗi vé 5000 đồng. Tính ra số tiền lớn, ai cũng lắc đầu. Một anh xem số chê số 0 đầu…không thích, nhưng mượn số dò và nói “ Nếu tôi trúng đủ tiền sẽ lầy nguyên cặp giúp chị”. Bất ngờ trúng được 2 triệu, anh giữ lời mua 95 vé và chợi đẹp tặng các bạn tổng cộng 30 vé, còn 65 vé giữ lại. Chiều đó, tin “sét đánh ngang tai” đến. Cặp 95 vé số ấy trúng ngay giải đặc biệt, mỗi vé 125 triệu đồng. Anh chàng số đỏ tặng ngay chị bán vé số 1 vé để làm vốn, một cử chỉ hào phóng mà chưa chắc ai cũng làm được. Đúng là số tìm người !

    Đồng tiền không làm nên tất cả, nhưng không có đồng tiền thì cũng…chẳng làm được điều gì, cho dù nhỏ nhặt. Mua số để nuôi hy vọng trúng số độc đắc là ước mơ chính đáng và…lương thiện, nhưng công bằng mà nói đó cũng là một dạng…trò chơi có thắng có thua với rất nhiều người tham gia. Mà bất cứ trò chơi nào mất đi ý nghĩa ban đầu, đặt giải trúng bằng tiền với mức độ ngày càng cao thì sự tham gia, đam mê đến quá độ đều không tốt. Một ông cụ tuổi gần đất xa trời chiều nào cũng mua 1 tờ vé số đã nói “ Qua già rồi, con cháu nuôi ăn hổng thiếu. Mua chơi một tờ cái chính là cho người bán mừng, có trúng cũng đưa con cháu hết, để làm gì ?”. Tôi chợt nhớ một đoạn trong bài thơ “Người bán ước mơ” (của Võ Tấn Cường) :

    “ Người mua ai cũng nghĩ mình trúng số

    Người bán ước mơ bao giờ dám mua vé số

    Họ kiếm tiền mua ước mơ còm cõi

    Ngày hai bữa cơm…”

    Tờ vé số là phương tiện kiếm sống của biết bao gia đình, đồng thời là hy vọng của người mua. Biết sao được “vòng quay định mệnh”, ngày mai mình có thể sẽ…trúng số độc đắc!

Chia sẻ trang này