Cách đây vài tuần, một ông bố hỏi tớ: Giá trị cốt lõi của giáo dục Việt Nam là gì? Tớ khá băn khoăn vì chưa hiểu rõ ràng ý của bạn ấy. Sau buổi nói chuyện trưa hôm qua, tớ hiểu ý băn khoăn của bạn ấy chính là áo dục đạo đức cho con. Ông bố ấy làm tớ ngạc nhiên và cảm động vì những nghiên cứu rất sâu sắc để định hướng giáo dục cho con cái. Những giá trị cốt lõi mà ông bố ấy nghiên cứu là như sau: Trung thực, kỷ luật, sạch sẽ, chăm chỉ, biết ơn, theo đuổi mục tiêu đam mê, nền tảng giá trị xưa và khái niệm về người tử tế,... Tớ nghe xong và tớ thấy vô cùng cảm động. Dĩ nhiên, tớ đồng tình lắm. Con người có tài mà không có đức, chắc chắn việc làm tốt cho xã hội thì ít, mà làm hại thì nhiều. Người có đức dù không có tài thì đóng góp của anh ta đến xã hội cũng luôn có. Lớn hay nhỏ không quan trọng. Điều quan trọng là nếu toàn dân có ý thức đóng góp và xây dựng thì xã hội không thể không tươi đẹp. Trung thực: Đây là một trong những tính cách tuyệt vời của một người đàng hoàng. Thử hỏi, người đàng hoàng nào mà không trung thực. Khi chúng ta luôn trung thực với mọi người và với chính bản thân mình, cuộc sống của chính ta và mọi người sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều. Người nào có lỗi, dũng cảm thừa nhận và chỉnh sửa thì càng ngày họ sẽ càng tốt đẹp hơn lên. Điều đó ai cũng biết nhưng dĩ nhiên thực hiện nó không phải là đơn giản. Kỉ luật: Đức tính này có lẽ là hơi khó hình thành ở người Việt khi toàn dân có vẻ hơi bị …. vô kỉ luật. Nhưng khó không có nghĩa là không bao giờ làm được. Muốn con cái sống tốt, an toàn, chắc chắn cha mẹ chỉ có giáo dục con kỉ luật tốt mới có thể đạt được thôi. Sạch sẽ: Hìhì, chẳng mấy ai nghĩ là mình bẩn hay ở dơ nhưng thật sự thì đất nước mình ở đâu cũng rất bẩn. Tớ quan sát và thấy lý do bẩn là vì chúng ta cứ đùn rác ra khỏi khu vực gần chỗ của chúng ta. Người nọ đùn rác về người kia, nhà nọ đùn rác về nhà kia. Cộng thêm sự thiếu vệ sinh những thứ phơi ra ngoài đường như cửa sổ, cửa ra vào. Vì thế, chỗ nào quanh chúng ta cũng không sạch sẽ. Giáo dục con ý thức giữ vệ sinh mọi lúc mọi nơi và chính bản thân mình tưởng dễ nhưng không đơn giản. Phải tự mình thay đổi để con bắt chước. Chà! Không đơn giản nhỉ, nhưng tớ nghĩ là chắc chắn mình sẽ làm được. Chăm chỉ: Với người Việt Nam, đức tính này có lẽ là dễ đào tạo nhất vì bản tính chúng ta vốn cần cù rồi. Tuy nhiên, nếu con có thể có tiền dễ dàng quá thì sẽ không dễ dạy con chăm chỉ đâu các cha mẹ nhé. Biết ơn: Đừng nghĩ đức tính này không cần thiết nhé. Con người cần phải biết nghĩ đến công lao của những người đã làm điều gì đó cho mình. Ngay kể cả với kẻ thù, biết ơn vì họ đã cho mình biết nhiều thứ như…. giới hạn của sự chịu đựng chẳng hạn, cũng sẽ giúp mình có những hành động đúng đắn. Dạy con biết ơn là cần thiết, các cha mẹ nhé. Theo đuổi mục tiêu đam mê: Dạy con đam mê và theo đuổi đến cùng mục tiêu đặt ra sẽ giúp con kiên nhẫn và thành công. Thành công không bao giờ đến với những người chỉ kiên nhẫn trong 10 phút hoặc vài năm. Đã lựa chọn là không quay đầu lại. Chỉ có cách đó bạn mới có thể đạt tới thành công thật sự. Tớ thích cách nghĩ của ông bố này nên tớ viết ra đây. Có gì mọi người thông cảm nhé. Hương Đại Mỹ Nhân.