H hành trình kỳ diệu qua nhật ký IVF: Chia sẻ từ trái tim

Thảo luận trong 'Giao lưu' bắt đầu bởi doantribinh, 4/11/24.

  1. doantribinh

    doantribinh Active Member

    " Bệnh viện Hỗ trợ sinh sản và Nam học Sài Gòn **Nhật Ký IVF** Lần đầu tiên tôi biết về IVF – thụ tinh trong ống nghiệm – không phải từ sách vở hay tin tức, mà từ chính gia đình mình. Con trai và con dâu của tôi đã kết hôn được gần năm năm, nhưng vẫn không có con. Đêm về, họ rơi vào im lặng, cái im lặng không phải là bình yên, mà là sự nặng nề của nỗi lo. Những lời hỏi thăm từ người thân, bạn bè càng như một mũi dao vô tình cắt vào trái tim họ, dẫu chẳng ai muốn vậy. Tôi nhớ rõ ngày hôm đó, con dâu tôi đã ngồi đối diện tôi, tay ôm lấy bụng, ánh mắt cô ấy đượm buồn. ""Mẹ ơi, liệu con có thể làm gì để có con không?"" Câu hỏi ấy như một lời cầu cứu không lời. Là một người mẹ, tôi cảm thấy mình bất lực. Cả hai đứa trẻ này đều khỏe mạnh, vậy tại sao lại không thể có con? Nhưng tôi không thể làm gì ngoài việc động viên, an ủi họ, cho dù tôi biết, nỗi đau vẫn âm ỉ. Trong suốt những tháng ngày ấy, con trai và con dâu tôi đã thử nhiều cách, từ thuốc men đến các phương pháp truyền thống, nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng. Đó là lúc tôi bắt đầu tìm hiểu về các phương pháp hỗ trợ sinh sản. Tôi lướt qua từng trang sách, từng bài viết, tìm hiểu từ những chuyên gia, và rồi tôi phát hiện ra một lựa chọn mà tôi chưa từng nghĩ đến: IVF. Chuyến đi đầu tiên đến Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời gia đì IVF Là Gì nh chúng tôi. Khi bước vào bệnh viện, tôi cảm nhận ngay sự nhẹ nhàng, bình yên từ không gian nơi đây. Mọi thứ đều sạch sẽ, ấm áp, và quan trọng nhất là sự thân thiện của các bác sĩ, y tá. Họ không chỉ là những người chuyên môn mà còn là những người thấu hiểu cảm giác của những người đang đối mặt với vấn đề hiếm muộn. Con trai và con dâu tôi được thăm khám kỹ lưỡng, các bác sĩ ở đây không chỉ đưa ra những lời khuyên về mặt y học mà còn dành thời gian để tâm sự, giải thích mọi thứ một cách dễ hiểu. Họ khiến chúng tôi cảm thấy rằng dù con đường phía trước có khó khăn, nhưng nếu tin tưởng vào sự khoa học và kiên trì, vẫn có hy vọng. Tôi nhớ buổi sáng hôm đó, khi bác sĩ thông báo rằng con trai và con dâu tôi có thể thực hiện IVF, cả gia đình tôi như bừng lên một tia sáng hy vọng. Dù biết rằng IVF không phải là một con đường dễ dàng, nhưng ít nhất, chúng tôi có thể nhìn thấy ánh sáng phía trước. Kể từ đó, mỗi tuần con trai và con dâu tôi đều đến bệnh viện để kiểm tra, lấy mẫu, và chuẩn bị cho chu kỳ thụ tinh. Mặc dù là một người mẹ lớn tuổi, tôi cũng cảm thấy hồi hộp mỗi lần họ đi kiểm tra kết quả. Những lần bác sĩ thông báo tiến triển tốt, hay kết quả cuối cùng không như mong đợi, lòng tôi như thắt lại. Nhưng tôi biết rằng họ đã làm hết sức mình. Tôi luôn tự nhủ rằng, dù kết quả có như thế nào, thì tình yêu mà gia đình dành cho nhau là điều quan trọng nhất. Và rồi, một ngày, tin vui đến như một phép màu. Con dâu tôi báo tin mang thai. Giây phút đó, nước mắt tôi lăn dài. Đây làXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: nhật ký ivf "

Chia sẻ trang này