Là phụ nữ, sao không học cách sống cho riêng mình?

Thảo luận trong 'Các loại máy ảnh khác' bắt đầu bởi trumraovat, 17/9/15.

  1. trumraovat

    trumraovat Member

    Mỗi người trời chỉ cho sống có một cuộc đời, tại sao phụ nữ không học cách sống cho riêng mình? Sống cho tử tế, đàng hoàng, trọn một kiếp người. Việc gì phải lúc nào cũng " nghiến răng chịu đựng", rồi bào chữa rằng sống vì người này, vì người nọ?

    Mỗi người trời chỉ cho sống có một cuộc đời, tại sao phụ nữ không học cách sống cho riêng mình? Sống cho tử tế, đàng hoàng, trọn một kiếp người. Việc gì phải lúc nào cũng " nghiến răng chịu đựng", rồi bào chữa rằng sống vì người này, vì người nọ? Phải chăng tất cả chỉ vì lười, vì ngại.... Khi chẳng may lấy phải người chồng thực sự không cần có vợ theo đúng nghĩa, mà chỉ lấy vì nghĩa vụ, vì mục đích " che mắt thế gian", rồi bỏ rơi vợ, không cho vợ được hưởng niềm vui, niềm hạnh phúc được làm vợ, làm mẹ - ai bắt chị em phải cố gắng sống như vậy? Ngại đòi hỏi ư? Sao lại ngại, nếu đấy là quyền lợi mình đương nhiên được hưởng? Hay là nghĩa vụ đương nhiên phải thực hiện?

    Sợ thay đổi thì bố mẹ buồn ư? Bố mẹ vui sao được khi biết con mình sống héo mòn, đói khát tình cảm vợ chồng, không có hạnh phúc? Sợ mọi người cười chê vì chia tay chồng ư? Đến người nổi tiếng, dân tình cũng chỉ bàn tán vài hôm rồi thôi, mình là cái gì mà sợ người ta lúc nào cũng theo dõi? Mình phải sống cho mình chứ. Sợ ly hôn xong thì mình trắng tay ư? Ở đấy mình sẽ được cái gì? Nhà to ư? Nhà người ta chứ đâu phải nhà bạn? Được ăn mà không phải làm ư? Miếng ăn do người khác bố thí, chu cấp, không ngon bằng miếng ăn mình tự làm ra đâu. Đến người khuyết tật người ta còn cố vươn lên, lao động, để có cuộc sống độc lập, tại sao mình có mắt, có tay, có chân, có đầu óc, lại sợ "chết đói"?

    Hạnh phúc gia đình phải do cả hai vợ chồng chung tay xây dựng, vun đắp. Đừng ỉ lại mình trẻ, mình xinh, mà không phấn đấu, học tập, lao động để cùng chồng xây dựng gia đình.Khi còn mới yêu, có thể cái tính lười của mình còn được bỏ qua, nhưng lấy nhau rồi, sự lười biếng, vụng về sẽ bị trả giá.Một người vợ đoảng vị trong nấu ăn, chồng có thể "chết" vì một phụ nữ biết chế biến các món ngon. Một người sống ích kỉ, không biết lo cho chồng, cho con, khiến anh chồng có thể " ngấy ngây" nhìn ngắm, ao ước một phụ nữ đảm đang, tháo vát, tận tụy vì gia đình. Một người vợ xinh đẹp, trẻ trung, nhưng "khô như ngói" sẽ đẩy chồng ra đường, đến với một người phụ nữ không xinh đẹp, không trẻ trung nhưng cháy bỏng, nồng nàn.

    Tất nhiên, không phải phụ nữ đảm đang, tháo vát, khéo léo thì thì chắc chắn sẽ được chồng yêu, chồng quý, sẽ có hạnh phúc trọn vẹn. Điều này chỉ đúng khi chị em có người chồng sống trách nhiệm, biết sống vì người khác, biết nhận ra và trân trọng sự cố gắng của người khác.Trong cuộc sống, có những trường hợp "gái có công chồng càng phụ", ta đừng chấp nhận an ủi bản thân rằng "thế gian được vợ hỏng chồng". Hãy cố gắng đòi hỏi, phấn đấu để được cả hai. Không ai sống mà phải hy sinh cho người khác một cách không xứng đáng.Anh chồng lười việc nhà có thể chấp nhận được nếu anh ấy chịu khó làm ăn, kiếm tiền vì gia đình, biết đánh giá đúng sự cống hiến của vợ và thỉnh thoảng biết "mồm miệng đỡ tay chân". Anh chồng trót có mối tình ngoài luồng, vợ có thể bỏ qua nếu anh ta không phải là người " ngoại tình kinh niên", đặc biệt sau vụ "trót dại" ấy phải biết ăn năn, hối cải, lập công chuộc tội, hết lòng vì vợ con, vì gia đình hơn trước.

    Cha mẹ sẽ già, sẽ yếu, sẽ không ở mãi với chúng ta. Con cái sẽ lớn lên, sẽ trưởng thành, sẽ có cuộc sống riêng, mối quan tâm riêng, sẽ yêu thương chồng, vợ, con chúng nó. Đó là quy luật " nước mắt chảy xuôi", đừng quá kỳ vọng vào sự hỗ trợ, giúp đỡ của con cái. Đừng vì sĩ diện, vì danh hão, mà sống cam chịu, cam phận, khi cuộc sống còn có thể thay đổi được. Ngẫm đi, nghĩ lại, khi ta có tuổi, về già, sức khỏe là của ta, niềm vui, nỗi buồn là của ta, tại sao ta không biết vun vén, lo cho chính bản thân mình khi còn trẻ, còn khỏe? hãy học cách sống cho mình, thương mình, yêu mình hơn, để rồi ta hãnh diện sống, tự tin nói rằng ta đã sống trọn vẹn, sống tử tế, sống hết lòng, không ân hận nghĩ " giá mà biết trước..."

    Sự hy sinh của phụ nữ là đáng quý, đáng trân trọng, nếu đó là hy sinh xứng đáng, hy sinh cho nghĩa lớn, cho cộng đồng. Sự hy sinh sẽ là vô nghĩa, thậm chí là hy sinh dại dột, nếu nó được đầu tư không đúng người, đúng chỗ.

    Tâm Giao - Guu.vn

Chia sẻ trang này