Chia ly cho ta cơ hội trưởng thành và những lựa chọn tốt hơn cho những lần sau

Thảo luận trong 'Truyện' bắt đầu bởi baothegioiphunu, 16/11/17.

  1. Ai trong đời cũng ít nhất một lần yêu, một lần tận hưởng vị ngọt của tình nồng êm dịu, một lần được chìm đắm trong dư vị của tuổi trẻ và khó tránh nổi một lần vì tình yêu mà phải chịu vị đắng cay. Nhưng đã bao giờ bạn thử ngoảnh đầu nhìn lại, tự hỏi xem sau những thăng trầm tình cảm đã qua, bản thân chúng ta còn lại gì hay chưa? Tâm Sự Eva

    Có những khoảnh khắc của tuổi thanh xuân đẹp đẽ đến mức chỉ cần thoáng nhớ lại cũng đủ khiến ta rạo rực. Nhưng dù ta chấp nhận đánh đổi bao nhiêu tiền bạc hay công sức cũng không thể tìm lại được nữa. Năm tháng như dòng sông chảy xuôi, mỗi khi đã qua là mất đi vĩnh viễn. Không thể níu kéo, càng không thể đổi thay.

    Tình yêu cũng thế, có những giai đoạn “thật vui biết bao nhiêu”, dành cho nhau những ngọt ngào nhất. Nhưng không phải ai cũng có thể giữ niềm vui ấy kéo dài mãi. Những xung đột về tính cách, thái độ, lối sống và cả những ưu tiên chọn lựa đôi khi khiến người ta dần xa nhau. Những vết thương hằn lên từ chia ly khiến nhiều người không thể vui vẻ khi nghĩ về tình cũ, chuyện xưa, thậm chí ngoảnh đầu lại chẳng còn nhớ tới chuyện vui đã từng có, mà chỉ nhớ đến những nỗi niềm oán trách, dày vò.

    [​IMG]

    Chia ly cho ta cơ hội trưởng thành và những lựa chọn tốt hơn cho những lần sau...

    Nhưng nếu gạt đi những đã từng trải qua, bằng một cái đầu tỉnh táo, bạn sẽ thấy đằng sau tổn thương, tan vỡ là những bài học, những kinh nghiệm mà nếu chúng ta không tự rút ra cho mình, thì những chuyện tương tự có thể sẽ còn lặp lại trong tương lai, với một người khác, với một chuyện tình khác.

    Nào, ngồi xuống đây, tĩnh tâm uống một chén trà thơm rồi cho tôi hỏi, cho đến giờ, bạn đã học được gì từ những mối tình đã qua? Đã bao giờ bạn tự hỏi xem sau những thăng trầm tình cảm, bản thân bạn còn lại gì hay chưa?

    Bạn có biết rằng...

    Trên đời này chẳng có gì đau đớn và bào mòn con người ta giỏi bằng hai chữ “tổn thương”

    Yêu một người nhiều nhất chỉ có thể yêu bốn phần, còn một phần hãy dành lấy yêu chính bản thân mình. Thế mà cớ sao ta nhiều khi lại cứ dồn hết cả thảy yêu thương về phía một người, để rồi khi nỗi đau lên tiếng thì vỡ òa chẳng kịp.

    Phụ nữ dù mạnh mẽ thế nào thì bên trong cũng mong manh như một đóa hồng. “Tổn thương” viết xuống mặt giấy chỉ cần vài giây, ấy thế mà sao phải mất đến vài tháng đôi khi lại vài năm để xóa được hai chữ đau thương ấy trong lòng. Cũng tựa như đôi dòng thơ mà Nguyễn Bính từng viết :

    “Mười năm đưa đám một mình
    Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên
    Mười năm lòng lạnh như tiền
    Tim đi hết máu cái duyên không về.”


    [​IMG]


    Đừng mãi phí hoài thanh xuân cho những người khiến bạn sầu khổ. Không đáng đâu!

    Trên đời có nhiều kiểu tình yêu, có những người như tri kỉ, khi ở bên họ nâng đỡ nhau, cùng nhau khám phá thế giới này. Nhưng lạ thay cũng có những kiểu tình yêu khiến con người ta phải hằng đêm dày vò, day dứt. Tình yêu gì mà cứ làm lòng lo âu, nghi ngờ về ai đó. Tình yêu gì mà cứ làm nước mắt lăn dài trên đôi hàng mi. Những tưởng phụ nữ sinh ra trên đời là để được nâng niu và trân trọng, thế mà cớ sao có những người tàn nhẫn dẫm nát cánh hoa hồng vừa chớm nở. Thật phũ phàng thay!

    Cuộc đời này vốn đã có nhiều khó khăn, vậy nên con gái à, đừng cho phép bản thân phải vì ai mà chịu thêm nhiều tổn thương nữa. Dám cầm lên thì cũng phải có gan mà buông xuống. Níu kéo hay chịu đựng chỉ là hình thức của sự ích kỉ mà thôi. Ích kỉ cho những thói quen chưa kịp lãng quên hay ích kỉ cho sự tồn tại của bản thân trong tâm trí ai đó.

    Năm dài tháng rộng, chẳng ai có thể khóc hoài, khóc mãi. Nếu tình yêu của bạn không đủ làm nước mắt ngừng rơi, thì đã đến lúc bạn nên tự yêu lấy chính mình. Đừng mãi phí hoài thanh xuân cho những người khiến bạn sầu khổ. Không đáng đâu!

    Dù là phụ nữ hay đàn ông đều cần thời gian để trưởng thành. Có những trưởng thành đánh đổi bằng chia ly

    Người đời cứ tưởng đàn ông khi yêu thì lí trí và gai góc như xương rồng phơi thân giữa sa mạc, nhưng tiếc là đôi khi đàn ông cũng thật trẻ con và khờ dại. Họ cũng yêu say đắm, yêu chân thành, nhưng là đó sự chân-thành-theo-kiểu-đàn-ông. Họ chẳng hề giống phụ nữ, một khi đã thương là moi hết tim gan cho người ta xem. Còn đàn ông thì ngược lại, tuy là yêu đấy nhưng đôi khi chẳng nói thành lời. Họ cũng cần không gian của riêng mình, muốn tự giải quyết mọi thứ theo cái cách của bản thân.

    Đọc thêm tại : https://baothegioiphunu.com/co-nhung-truong-thanh-danh-doi-bang-chia-ly.html

Chia sẻ trang này