Đọc truyện Thêm sắc chương 1 của tác giả Huyền Thu

Thảo luận trong 'Các thể loại khác' bắt đầu bởi haihoanhat2309, 24/2/17.

  1. Đọc truyện Thêm Sắc chap 1

    :
    Tôi muốn chìm đắm trong 1 giấc mơ buồn không bao giờ tỉnh lại,tại sao lại vậy bởi vì tình yêu là đem đến đơn đau và khiến tâm can chúng ta đau đến nghẹn ngào,ai cũng từng đã và đang yêu mặn đắng hay ngọt ngào đó còn tuỳ vào ý trời,,,, Hôm nay là ngày đầu năm mới,ngày tết không khí rộn ràng ,đó là thứ tôi cảm nhận đươc qua âm thanh ,qua lời nói của mọi người,còn cảnh vật ra sao hay cảnh ngày tết thế nào tôi đều không biết bởi vì tôi là 1 cô gái mù ,tôi là Xuân năm nay đã 20 tuổi,căn nhà chúng tôi ở chính là ngủ trên chiếc thuyền ven sông,bố tôi chỉ là người đánh cá quanh năm nuôi em và tôi bằng nghề quăng lưới...em tôi 16 tuổi em không bị mù nhưng có tâm trí của người không bình thường ngu ngơ và ngơ ngác đó là bệnh đao bẩm sinh,mẹ tôi đã mất sau khi sinh em,3 bố con tôi nương tựa vào nhau sống qua ngày,bố có hai người em trai nhưng họ đều giàu có và đã chiếm mảnh đất của bố,bố là người rất hiền lành và lương thiện ,,,
    -xuân bố nấu xong rồi đút cơm cho em ăn nhé con,bố tranh thủ đi quăng cá xem dc con nào mai mang đi bán
    -vâng bố đi cẩn thận nhé,bố mang cái bánh trưng đi để ăn trưa cho đỡ đói
    -uk bố thật có lỗi với các con ,nhà không có ở thế này người ta đuổi đi lúc nào hay lúc ý ( túp lều cạnh con thuyền của bố)
    -không sao bố ạ con quen rồi cứ ở đây dc ít bữa chúng ta lại tìm chỗ nào ít ai tới để lợp tạm vậy
    -ngoan lắm hai chị em ở đây cẩn thận nhé
    -vâng bố đi đi...bố vừa đi tôi gọi em Hoa lại đây chị cho ăn
    -không ăn đâu đi bơi
    -bơi gì không đươc lạnh này đau lắm bơi đau lắm
    -muốn có bóng chơi cơ
    -bóng ở đâu ( hoa kéo tay tôi ra ngoài chỉ lên trên đó là trên bầu trời) chị không thấy thôi vào ăn đi lát chị bảo bố mua cho em nhé ( tiếng Hoa cươi cười gật gật)...chị ước chị có thể nhìn thấy để lo cho em,vừa đút cơm cho Hoa ăn tôi vừa ngồi đan áo cho bố,tôi mãi đến năm 13 tuổi tự dưng mắt bị kém dần và cuối cùng là mù hẳn kết luận do võng mạc của tôi bị 1 khối u nhỏ đè lên hoàn cảnh gia đình làm sao có tiền để tôi phẫu thuật,biết bố luôn đêm đêm uống rượu rồi ngồi bờ sông than khóc cho số phận hai chị em tôi ,tôi chỉ biết ngồi nghe bố than thở đến hết đêm...đang ngồi thì có cô Lan chạy sang ( cô Lan cũng ở túp lều tạm bợ cách nhà tôi k xa cùng 1 người con trai của cô,cô thích bố)
    -Xuân con đang làm gì vậy,đưa cô súc cho khổ con ăn đi
    -con ăn rồi cô ăn cùng con nhé
    -thôi bố con lại đi rồi à
    -vâng bố con đi rồi a
    -quanh năm làm rồi đến ngày tết cũng không nghỉ tham quá mà
    -bố con ở nhà chắc cũng buồn cô ạ
    -Hoa tắm chưa sang cô tắm cho nhanh lên ( cô dắt hoa đi)...tôi đang ngồi thì con trai cô Lan sang đó là Vinh anh đang học đại học vừa đi làm vừa học rất chăm chỉ...
    -xuân để anh dọn cho
    -em làm được mà có gì đâu ?
    -a mua len này nữa đẹp lắm
    -cám ơn anh tiếc rằng đẹp đến mấy em cũng không thấy ( tôi cúi đầu)...
    -không sao anh a tả cho em là được mà,a cũng mua mấy quyến sách để đọc cho em nghe đây
    -cám ơn anh ( Vinh cầm tay tôi khiến tôi ngạc nhiên)
    -tóc em rối rồi để anh chải cho ( lời nói khiến tôi ngại)
    -để em buộc lại được rồi mà ( tôi vội vàng tháo tóc Vinh giữ tay)
    -để anh ( vinh lấy lược chải nhẹ nhàng cho tôi từng chút từng chút một) tóc em dài lắm rồi hôm nào a dắt em đi cắt nhé
    -a lấy kéo cắt bằng là được mà không cần cầu kì đâu
    -nghe này anh lúc nào cũng muốn chăm sóc cho em,em hiểu mà ( tôi gạt tay)
    -anh về đi kẻo muộn ,cám ơn anh vì cuộn len ( Vinh cầm tay tôi)
    -anh sẽ đi làm kiếm đủ tiền để em được phẫu thuật
    -nhiều tiền lắm,không đươc đâu em sẽ làm cản trơ tương lai của anh ( Vinh thích tôi từ lâu)...
    -anh nhất định sẽ làm được hãy chờ anh...vinh ra về còn tôi thấy trong lòng có đôi chút lo ngại vì lời Vinh nói,tôi thật sự không có tư cách để yêu anh ( tôi rơi từng giọt nước mắt)...lát sau cô Lan dắt em tôi về hôm nào cô cũng tắm rửa cho em thay tôi,không ngày nào bỏ xót..
    -xong rồi ngoan đừng để chị Xuân phải đi tìm đấy ngủ đi
    -cám ơn cô nhiều lắm
    -bao năm rồi còn cám ơn ngày trc nó bé bố con tắm dc cho nó bh nó lớn thế này tắm sao được dc cái hai chị em sống ven sông mà da còn trắng thế này,gió sông con bị đen đi nhiều đấy chả bù cho cô ít ,thôi cô về đây ...
    -à cô ơi cô cầm chiếc khăn này về cho a Vinh hộ cháu ( khăn tôi đan) a ý mua nên con chỉ đan được thê này không biết có đẹp không cô
    -Đẹp lắm con ạ,đẹp lắm
    -vậy là con vui rồi ( tôi cười tươi)
    Đến tối bố tôi về bố đi nhẹ nhàng vào trong nhà thấy tiếng tôi bật dậy
    -Ngủ đi con dậy làm gì,hôm nay bắt được kha khá lát bố mang đi bán luôn
    -vâng bố ăn gì đi
    -xuân này bố sẽ kiếm tiền để cho con được sáng mắt
    -nhiều tiền lắm chúng ta không có khả năng đâu bố
    -bố lúc chiều có về nhà hai thằng em khốn nạn đất đó bố bán đươc có phải có tiền cho con không,do bố nghi kí linh tinh để mất nhà mất đất
    -không sao mà bố cuộc đời này con nghĩ lòng tham sẽ không đươc bền lâu
    -biết là vậy con ạ,ngủ đi con thức muộn không tốt đâu...đêm đó mưa to bão bố lấy áo mưa che cho tôi và Hoa còn người bố ướt hết
    -bố che cho bố đi con che cho em được rồi
    -đằng nào cũng ướt rồi,bố chỉ sợ gió to bay nóc thôi ( nhà dột khắp nơi)...em tôi vẫn đang ngủ ngon lành,,,hôm sau mới sáng Vinh đã chạy sang sửa mái nhà với bố tôi
    -hôm qua cháu uống rượu với bạn say không biết gì ,đêm qua gió to vậy ạ
    -uk hôm qua gió to lắm chú ướt hết người may là cái xuân với Hoa k ướt ốm hết ra đấy chắc chú chết ( bố tôi cười) rồi cả hai chèo lên mái đóng đong lại cho chắc ( nhà tôi dựng bằng những tấm tôn và nhưng tấm ván ép tạm bợ)...xong xuôi bố tôi lại đi đánh cá chỉ còn Vinh và tôi ở lại
    -Khăn hôm qua em đưa mẹ anh đẹp lắm,rất ấm em ạ
    -vậy ạ vậy là tốt rồi chỉ lo a không thích ( vinh cầm tay tôi sờ lên chiếc khăn tôi cười nhẹ)...
    -cám ơn em vì chiếc khăn ,( tôi rụt tay Vinh cầm tay rồi hôn lên tay tôi) anh sẽ chăm sóc cho em,em đồng ý không
    -em không hợp với anh đâu,hãy quên chuyện đó đi
    -anh thấy hợp là đủ rồi ,anh k qtrong về mắt em
    -anh không quan trọng nhưng mà em quan trọng,chúng ta sẽ chỉ làm khổ cuộc đời nhau mà thôi ,em đi nấu gì cho Hoa ăn đây đừng nhăc lại việc này nữa
    -anh thích em Xuân ạ,thật sự thích em (tôi quay đi vinh giữ tay) anh sẽ xin bố cưới em
    -em ,em không xứng đáng với anh
    -anh chỉ cần biết em có thích a không? Em chỉ cần trả lời có hay không?
    -em không ( tôi trả lời ấp úng vinh ôm tôi)
    -vậy là đủ con gái nói không là có mà đúng không?( tôi khóc trong lòng vinh như 1 đứa trẻ)...
    -tại sao em không được như người bình thường để có 1 tình yêu trọn vẹn,( tôi khóc nức nở)
    -con người đâu có ai là hoàn hảo a sẽ chăm sóc cho em....và sau đó là chuỗi ngày chúng tôi nhận lời yêu nhau,Vinh hằng ngày đến đọc sách ,tranh thủ sang lúc nào cũng giúp tôi cho gà ăn và trồng rau cùng tôi...tối hôm đó ăn cơm bố tôi hỏi
    -Con thích Vinh sao con?
    -cái này con ( tôi ấp úng)
    -không cần giấu bố,bố nhìn bố biết chứ con nhưng mà bố nghĩ con nên suy nghĩ kĩ về mối quan hệ này...( bố thở dài đứng dậy)...đêm đó tôi lại nằm suy nghĩ về mối quan hệ của chúng tôi,anh Vinh là người hiền lành lại nho nhã học giỏi tương lai của anh rất rộng mở còn tôi thì chỉ là người mù và hoàn toàn không có tương lai...
    Sáng hôm sau bố đi đánh cá từ sớm,đến gần trưa tôi đang cho Hoa ăn thì bố tôi gọi và thở hổn hển
    -xuân mang giầu gió ra đây,bố cõng 1 người trúng gió về đây này nhanh lên con ( tôi vội đi lấy giầu gió)
    -đúng lọ này chưa bố
    -đúng rồi đưa đây ( nghe tiếng bố xoa xoa lên tay người đó)...
    -có chuyện gì vậy bố
    -bố đang chèo thuyền đánh cá thì thấy chú này ngã nhào đang ngồi trên ghế chắc trúng gió
    -vậy là sao ạ
    -chắc chú này đang câu cá con ạ,đi lại đi 1 mình bố cuống nên đưa về đây ( tự dưng có tiếng nói)
    -không phải trúng gió đâu,tôi suy nghĩ nhiều nên ngất đấy ( bố và tôi giật mình) cám ơn rất nhiều cám ơn 2 bố con,,,
    Bố: không có gì thấy ông anh ngã nhào tưởng trúng gió,trông ông anh như người lai ý nhỉ
    -tôi không phải gốc Việt có vợ người Việt thôi
    -chị nhà không đi cùng anh sao,ông anh nói tiếng việt giỏi thật đấy
    -vợ tôi ở nước ngoài có mình tôi về thôi đang đi câu cá không ngờ ngất cũng may ,tôi 63 tuổi rồi già rồi
    -trông ông phong độ lắm không giống 63 đâu tôi có 50 ( bố tôi nói chuyện vui vẻ)
    -cám ơn hai bố con ( thấy tôi mù ông chú đó thở dài) con gái anh xinh xắn thật đáng tiếc
    -cháu bị mù do khối u võng mạc,không có tiền phẫu thuật a ạ ( Hoa ra cười cười chỉ chỉ chú đó,tôi kéo tay Hoa-trật tự đi em)...
    -vậy là chỉ có 3 bố con ở đây thôi sao,ở đây mưa gió có lẽ sẽ nguy hiểm đến các cháu
    -biết là vậy nhưng tiền không có anh ạ,đất đai thì các em nó chiếm hết nó lừa bây giờ đành dưng tạm cái lều cho con nó ở thôi a ạ
    -thật là cám ơn hai bố con,tôi không biết lấy gì báo đáp xe tôi để tít trên đê ,tôi có thể mời cả ba bố con ăn bữa cơm để cám ơn được không?
    -không cần đâu anh có gì đâu mà
    -tôi là người có ơn trả ơn ,hôm nay a k cứu thì khéo tôi chết ở ngoài kia thật rồi
    -anh cứ nói quá ai gặp như vậy cũng giúp thôi
    -dù sao thì tôi cũng mời ba bố con,nhà tôi cũng chỉ có mình tôi ăn bữa cơm đó là lời cám ơn
    -vậy tôi không khách sao nữa dù sao lâu rồi cũng chưa đưa các con ra ngoài ,nhân dịp này đi luôn các con thích không ( bố quay sang hỏi tôi,Hoa vỗ tay hoan hô)...
    -Vâng bố cũng cần được thư giãn nghỉ ngơi
    -xe tôi trên kia 3 bố con đi theo tôi nhé ( tôi và bố và e gái đi theo chú đó ra 1 chiếc xe hơi)...
    Bố: xe này đẹp quá chắc đắt lắm,
    -không đáng bao nhiêu chúng ta đi thôi
    Đến nơi tôi bước xuống thấy bố đứng im,tôi kéo tay
    -Bố ơi đến rồi đúng không sao bố không đi nữa

    CÒN NỮA

    Đọc tiếp truyện:
    truyện sắc

Chia sẻ trang này